Thấy chị Thăn lao ra khỏi cửa mặt mày đen nhẻm, tóc tai cháy xém, vẻ mặt hoảng sợ, lại nghe tiếng trẻ con khóc thét trong căn nhà đang bốc cháy dữ dội, Bản liền lao vào bế thốc đứa bé rồi nhanh chóng lao ra ngoài trước khi căn nhà đổ sụp hoàn toàn.
Nhiều ngày nay, câu chuyện cảm động về một học sinh lớp 8 người dân tộc Vân Kiều ở bản Khe Me, xã Linh Thượng, huyện Gio Linh (Quảng Trị) dũng cảm lao vào ngôi nhà đang bốc cháy để cứu một em bé mới 1 tuổi đã được người dân, thầy cô và bạn bè nơi đây kể lại với tất cả sự khâm phục và xúc động…
Đó là em Hồ Văn Bản, học sinh lớp 8 Trường THCS Linh Thượng, huyện Gio Linh. Câu chuyện xảy ra vào buổi trưa nắng oi bức ngày 20-4, khi Bản đang đạp xe đến nhà chị Hồ Thị Thăn (24 tuổi) ở bản Khe Me để mua sữa hộp. Lúc Bản đến gần nhà chị Thăn thì bất ngờ thấy khói bốc nghi ngút ra từ căn nhà sàn chị Thăn, sau đó lửa lan rộng cháy phừng phực theo cơn gió.
Em Hồ Văn Bản và mẹ con chị Thăn
Lúc ấy Bản thấy từ trong nhà sàn, chị Thăn lao ra khỏi cửa với mặt mày đen nhẻm, tóc tai đã cháy xém, vẻ mặt hoảng loạn cao độ. Rồi Bản tiếp tục nghe thấy có tiếng trẻ con khóc thét phát ra từ phía căn nhà sàn.
Ngay lập tức, Bản nhảy phắt lên cầu thang lao về phía em nhỏ nằm ở góc nhà bế thốc em bé, quơ vội chiếc áo quấn quanh người em rồi nhanh chóng lao ra khỏi căn nhà sàn đang phừng phực cháy. Lúc Bản vừa thoát khỏi căn nhà cháy cũng là lúc những chiếc cột đã rung lắc mạnh và đổ sập hoàn toàn.
Do vụ cháy xảy ra vào buổi trưa, khoảng cách nhà dân thưa thớt nên ít người biết và đến chữa cháy kịp thời.
“Hôm ấy chồng mình đi rẫy về muộn, mình đang ngủ trưa thì xảy ra vụ cháy. Mình choàng tỉnh khi hơi nóng ran rát khắp người, và vô cùng hoảng loạn khi nhìn quanh nhà đâu cũng thấy lửa ngùn ngụt. Trong giây phút hoảng loạn đó, mình cố sục sạo tìm con gái nhưng không thấy nên mình lao ra ngoài. Cháu Bản lúc đó vừa đến lao ngay vô trong căn nhà cháy, một lúc sau thì thấy cháu Bản ẵm con gái mình đạp cửa xông ra ngoài”, đứng bên đống tro tàn của căn nhà sau vụ cháy, chị Thăn vẫn chưa hết hoảng sợ và xúc động kể lại.
Cháu bé được cứu là cháu Hồ Thị Như (1 tuổi), con gái của vợ chồng anh Hồ Văn Biên và chị Hồ Thị Thăn. “Nếu không có cháu Bản thì vợ chồng mình đã vĩnh viễn mất đứa con gái thân yêu. Vợ chồng mình mang ơn cháu Bản suốt đời”, chưa hết xúc động, anh Biên vừa xoa đầu Bản, nói.
Đứng bên vợ chồng anh Biên, cháu Bản vừa xoa đầu bé Như nựng nịu vừa bẽn lẽn cho biết: “Lúc nghe tiếng cháu Như khóc thét trong căn nhà đang cháy, thật sự là cháu chẳng kịp suy nghĩ gì mà chỉ muốn nhanh chóng vào cứu em bé, thế là cháu lao vào nhà tìm cách đưa em ra thôi”.
Bây giờ, Bản đã được vợ chồng anh Biên xem như anh trai cháu Như, như là ruột thịt trong gia đình. Giữa bộn bề lo toan cuộc sống đời thường, giữa miền rừng heo hút ở vùng miền tây Gio Linh này câu chuyện về tấm gương quên mình cứu em nhỏ của Bản vẫn được người dân, bạn bè và thầy cô nơi đây tiếp tục kể lại như một câu chuyện cổ tích thật đẹp, thật xúc động.
ST.(Theo Dân trí, bài Đức Việt)