Em đã bước giữa đời đơn độc thế
Trái tim em khô héo tự bao giờ
Và anh đến, khoảng trời rộng mở
Thắp niềm tin cùng bao ước mơ…
Anh mang đến cho đời từng hơi thở
Giữa vực sâu hay giông bão, thác ghềnh
Quên hiểm nguy băng mình nơi biển lửa
Giang vòng tay che chở sinh linh…
Giản đơn thôi anh là người lính
Trái tim anh nặng một chữ “Tình”
Bình yên cho đời anh gửi tặng
Lặng lẽ hy sinh anh giữ trọn riêng mình…
Em đã thương anh bao lần xuất kích
Mồ hôi anh thấm ướt cả thao trường
Máu anh thấm nơi sông sâu, biển lửa
Hy sinh mình không do dự, vấn vương…
Và em biết là em đã thương
Và em biết yêu anh từ độ ấy
Giản đơn thôi anh là lính chữa cháy
Biết quên mình cho đời những yêu thương!
Hà Nội, 29/5/2018
Thảo Nguyên