Yêu lính chữa cháy thiệt thòi lắm em ơi!
Chẳng lãng mạn, chẳng nhiều thời gian, gia tài toàn vòi, lăng, mũ, ủng…
Lúc nào cũng khói bụi lấm lem trên chiến trường không tiếng súng
Đánh cược sinh mạng mình giữa biển lửa, trùng khơi…
Yêu lính chữa cháy thiệt thòi lắm em ơi!
Quen với những cuộc hẹn hò, vòng tay ôm vội vã
Khắc khoải ngóng tin khi tiếng còi xe chữa cháy vang lên giữa phố phường ồn ã…
Tự an ủi mình trong những ngày Lễ, Tết, lúc đau ốm, đơn côi…
Yêu lính chữa cháy thiệt thòi lắm em ơi!
Là những bữa cơm mỏi mòn chờ đợi…
Là thao thức năm canh vò võ đơn côi nghe lòng buốt nhói…
Nghe thời gian khắc khoải lặng lẽ trôi!…
Yêu tính chữa cháy thiệt thòi lắm em ơi!
Lặng lẽ hy sinh nơi góc bể chân trời
Là vực thẳm, sông sâu hay trùng khơi, biển lửa…
Tình yêu dành cho em chỉ một góc tim thôi!…
Lính chữa cháy giản đơn thế em ơi!
Giàu nhất trái tim nồng ấm tình người
Lăng lẽ giữ bình yên cuộc sống
Giữ cho đời trọn vẹn niềm vui…!
Hà Nội, 30/6/2020
THIÊN HƯƠNG