web nhà cái cá độ bóng đá uy tín blckvc,trò chơi nổi tiếng

Nhớ hội trại Lương Sơn – rực lửa tháng thanh niên

Hà Nội mùa lá đổ, bàng bạc những nỗi niềm tháng ba. Nhìn chiếc lá vàng nhẹ nhàng rơi cũng thấy bình yên quá đỗi một khung trời. Tháng ba, tháng của những loài hoa, hoa mộc miên đốt đỏ rực một góc trời thôn quê, từng chùm hoa xoan tim tím xao động những tâm hồn mộng mơ. Hoa ban nở trắng những con phố vương đầy kỉ niệm. Bước đi giữa thủ đô mùa này bỗng thấy nhớ da diết về kỉ niệm tháng ba năm cũ với những hoạt động đoàn thanh niên tại ngôi trường Đại học Phòng cháy chữa cháy cơ sở 2 ở huyện Lương Sơn, tỉnh Hòa Bình nơi tôi từng theo học.

 

Hồi là sinh viên năm hai, cũng là năm cuối của khóa đào tạo hệ trung cấp của trường. Tháng ba năm ấy nhà trường tổ chức hội trại chào mừng ngày 26/3 cho khối học viên. Các lớp dựng trại, làm báo tường và giáo viên sẽ chấm thi, bốn lớp đẹp nhất sẽ được trao các giải nhất, nhì, ba và khuyến khích. Ngoài ra tùy từng lớp có thể sáng tạo tổ chức các trò chơi hoặc làm các món ăn để cho mọi người trong trường đến vui chơi và thưởng thức. Chúng tôi ai nấy đều háo hức khi hay tin về cuộc thi. Cả lớp hừng hực khí thế quyết tâm giành được giải trong cuộc thi lần này.

 

Bạn Bí thư phân công nhiệm vụ tùy theo khả năng mỗi người sẽ tự chọn nhóm, một nhóm phụ trách mua các đồ dùng, vật liệu cần thiết. Một nhóm phụ trách dựng lều trại, nhóm thì viết báo tường, nhóm phụ trách tổ chức trò chơi. Ai cũng chọn cho mình được một nhóm để làm, tôi vì không có năng khiếu gì nổi bật trong mấy việc này nên chọn làm những việc vặt phụ giúp các nhóm. Theo thời gian quy định các lớp sẽ phải hoàn thành việc dựng trại trước tiên, nên nhóm dựng trại nhanh chóng bắt tay vào việc khi đã có dụng cụ. Mấy đứa bạn tôi hì hục đứa đẽo, đứa đục, cũng đo đạc, căn chỉnh ước lượng như những thợ nghề lâu năm, dù vừa làm vừa nô đùa nói cười nói rộn ràng cả một góc sân trường. Nhóm viết báo tường do tốn nhiều thời gian nên cũng thực hiện ngay khi được giao nhiệm vụ để cho kịp tiến độ ngày chấm. Từng nét bút được nắn nót tỉ mẩn, bố cục của tờ báo được phân chia rõ ràng, mỗi người được phụ trách viết một mục, thơ ca, hò vè đủ cả. Suốt ngày lăng vòi, tập luyện thao trường với những đội hình cứu nạn, cứu hộ vậy mà khi xắn tay vào làm công việc yêu cầu độ khéo léo như thế cũng chẳng làm khó được những người lính chữa cháy chúng tôi. Nhàn nhất và thu hút được nhiều thành viên tham gia nhất vẫn là nhóm tổ chức trò chơi và phụ trách ẩm thực. Trò ném phi tiêu vào bóng bay được chọn làm trò chơi để mọi người tham gia, do quên mua bơm thế là cả lũ túm tụm vào lấy hết hơi phồng má, trợn mắt thổi bóng bay, tuy nhiên không bỏ công cả lớp trò này thu hút được khá đông người tham gia và thu được một ít phí từ người chơi. Vốn dĩ món xoài dầm được làm với mục đích để bán cho khách đến thăm trại, thế nhưng do lỗi quản lý từ phía nhóm ẩm thực món ăn làm đến đâu thì cả lớp ăn đến đấy nên mấy chục cân xoài đi bay mà chưa kịp đến tay thực khách. Nhìn chậu xoài sạch trơn cả lớp nhìn nhau ôm bụng cười một trận, bao nhiêu dự định tính toán về giá bán, lời lỗ coi như bỏ.

 

Sau gần một tuần cố gắng thì trại của lớp chúng tôi cũng đã được dựng lên, mấy đứa khi làm xong vẫn thầm nghĩ trong bụng kiểu gì cũng được giải nhất. Thế nhưng ý nghĩ đó đã bị dập tắt ngay khi chúng tôi nhìn thấy trại của lớp khác. Tuy nhiên để được giải hay không phụ thuộc nhiều yếu tố trong đó phải kể đến việc trang trí trại và phần thuyết trình. Để cạnh tranh được với lớp khác chúng tôi đã đặc biệt làm một mô hình lăng bác bằng xốp để trang trí cho trại, cùng với ảnh bác và báo tường. Vấn đề lớn nhất là khi mọi thứ đã sẵn sàng thì không tìm được người thuyết trình. Cả lớp không ai nhận, bạn bí thư đành phải chỉ định, nhận thấy tôi là chân loăng quăng chưa có nhiều đóng góp cho cuộc thi, lại có tí khả năng ăn nói nên chỉ định tôi phải thuyết trình. Dù không muốn nhưng vì mọi người đều nhất chí nên tôi đành phải nhận nhiệm vụ, đứng trước giáo viên và bao nhiêu người xung quanh tôi lần lượt giới thiệu về hội trại của lớp mình. Màn giới thiệu do được chuẩn bị gấp nên không thực sự gây ấn tượng với giáo viên, những tưởng mọi người sẽ trách nhưng sau khi kết thúc thấy mặt tôi buồn buồn ai nấy đều đến động viên “cuộc thi mà vui là chính không có gì đâu”.

 

Vui nhất là đêm đốt lửa trại sau khi chấm thi, một đống lửa to được đốt giữa sân trường, nhạc bật lên, mọi người nắm tay nhau chạy vòng quanh đống lửa hát vang những bài ca tuổi trẻ. Những người cùng trường dù chẳng quen nhưng bên đống lửa đang rực cháy ấy đều đam những nắm tay vào nhau và cất tiếng hát. Hôm ấy chúng tôi đã cùng nhau trải qua một đêm chẳng thể nào quên.

 

Kết quả cuộc thi được công bố sau vài ngày, lớp chúng tôi được giải khuyến khích, đây là điều ngoài mong đợi của chúng tôi. Những tràng pháo tay tay ròn rã, bao nhiêu công sức bỏ ra đã được đền đáp xứng đáng. Và tôi nhận ra thứ quan trọng nhất mà chúng tôi nhận được sau hoạt động hội trại đó chính là tinh thần đoàn kết của cả lớp, cùng quyết tâm và sát cánh bên nhau để thấu hiểu nhau hơn. Cảm ơn nhà trường đã tổ chức một hoạt động ý nghĩa để chúng tôi có cơ hội tạo nên những kỉ niệm đẹp về tình bạn, tình đồng chí đồng đội trong những năm tháng thanh xuân tươi đẹp. Để rồi nhiều năm trôi qua kể từ ngày ra trường cứ mỗi độ tháng ba về lòng lại bồi hồi nhớ về những kỉ niệm xưa./.

 

Đình Trung(Liên thông 10A)